khang.dinh.dang.cap.wap.viet
HOME
CHÁT
Diễn Đàn
Hi
Mozilla/5.0
Lưu ý :
Bạn có thể truy cập website qua điạ chỉ gốc
Y
e
u
w
a
p
v
i
e
.
w
a
p
a
m
p
.
c
o
m
hoặc điạ chỉ tên miền phụ như
Y
e
u
w
a
p
v
i
e
t
.
t
k
,
Y
e
u
w
a
p
v
i
e
t
.
n
o
1
.
v
n
,
Y
e
u
w
a
p
v
i
e
t
.
k
u
t
e
.
v
n
...
Tải Uc web để trình duyệt tốt hơn
[tải về]
[hứơng dẫn]
¤
Soc bay Imedia
[PM]
¤
Clan luckystar
[QC]
¤
Bạn có 1
Tin Nhắn Mới
HỒI 1 :Tỉnh ngộ
Tôi họ Nguyễn tên Thành. Tôi là một chàng trai, với hai đôi chân nhỏ bé này, thằng Thành này đã trở thành một thằng đàn ông với bảo cặp mắt nể nang xung quanh. Nay tôi viết bộ truyện này để kể lại cho các bạn nghe, một huyền thoại, một thế giới đặc biệt, một gì gì đấy tôi chưa rõ và tôi sẽ thêm vào khi đã rõ, tôi hứa trên danh dự một người đàn ông đấy ! Hồi 1 : Tỉnh ngộ Tôi sinh ra trong một gia đình giàu có, ba mẹ khôn, ông bà ngoan. Nhà nhà người người ai cũng rất thương tôi. Để đáp lại những tình thương ấy, tôi đã học rất tốt, là một người học sinh giỏi, là tấm gương cho các bạn trẻ. Nhưng rồi vào năm lớp 7, một chuyện đã xảy ra và làm thay đổi cả cái cuộc đời của tôi. Chuyện là như này, lớp có một con nhỏ rất xinh, thông minh và hoạt bát, nhỏ tên Tú, vì vòng 1 nhỏ phát triển ngoài dự tính của các nhà khoa học nên chúng tôi gọi nhỏ là Tú Ti, một cái tên dễ thương, sinh động và đi vào lòng người ! Cơ mà nhỏ không thích thế đâu, ai kêu nhỏ là Tú Ti trước mặt nhỏ là ăn tát vào mồm ngay, nhỏ coi thế mà khi tức lên là như khỉ cái mất chồng ấy. Một hôm nọ, vào giờ Văn Học, tôi đang liêm diêm trong giấc mơ diệu kì đầy bướm chim hoa lá thì bổng dưng tôi phát hiện, thằng Tùng ngồi trước tôi đang định tháo cái dây kì lạ trên cổ Tú Ti, theo kiến thức qua Internet và sách báo tôi định nghĩa cái dây đấy là "nịt vú" và khi nó rớt ra là các bạn gái sẽ đỏ mặt, che phần ngực phía trước lại và những chi tiết sau đấy là những việc rất đồi bại, không cần suy nghĩ tôi đứng lên và hét khi cô đang giảng, kết quả là : Cô : - "abc...xyz... em đi ngang qua thấy vợ chồng nhà Ếch sau bụi rậm, em hét lên :..." Tôi : - Không được làm chuyện đồi trụy ! ( Sửa bài văn về thuật "Nhân Hóa" của bạn Tú Ti ) Là một nam nhi, thấy chuyện bất bình là phải can ngăn, giúp đỡ, các anh hùng trong phim chưởng hay bảo thế ! Mồm vừa hét, tay vừa chỉ. Bao nhiêu cặp mắt nhìn vào tôi, một ánh mặt đặc biệt, ngay lúc đấy, ngay giây phút đấy, tôi là trọng tâm của mọi người, tôi cảm thấy tôi là người quan trọng, một đấng nam nhi khí phách được mọi người nể trọng, đôi môi tôi tủm tỉm cười một cách thõa mãn. Phút huy hoàng vừa tới chưa được bao lâu thì lại tắt cái "Bốp". Cô giáo vỗ vào mồm tôi một cách "no mercy", đang bàng hoàng không hiểu chuyện gì xảy ra thì thấy bạn Tú Ti, người cô gái được mình bảo vệ ôm mặt khóc chạy ra khỏi lớp, tôi không thể làm gì chỉ có đôi mắt "romantic" của tôi nhìn thẳng vào váy nhỏ phấp phới bay ra khỏi lớp mà thôi... - Cút ra khỏi lớp ! Tôi lủi thủi đi ra, bỏ lại đằng sau những tràn cười khinh bỉ. Tôi, thằng Thành này, một đấng nam nhi thông minh đẹp trai tài giỏi chính nghĩa, đã bị hạ gục bởi sự ngu dốt của cô giáo và các bạn cùng trang lứa, tôi bước ra khỏi lớp như một chiến binh may mắn sống sót sau khi bại trận... Đứng trước cổng, tôi quay lại, tôi cho cái lớp một cái nhìn cay đắng, lạnh lùng, khát máu và... rươm rướm nước mắt. Dù là không hiểu chuyện gì xảy ra và tại sao bị đánh, tôi mở mồm hét thật to, hùng dũng, can đảm, một cái hét như hổ gầm, trời khóc : - O..OO...AAA.....NN ! Đêm hôm đấy, tôi bị bố đè ra quất roi vào đít, tuy thể xác tôi đau, nhưng tâm hồn và trái tim của một nam nhi, một chiến sĩ còn đau gấp bội lần, với đôi mắt đầy nước mắt của oán hận, tôi bỏ chạy ra khỏi nhà. Tôi dừng lại trước cái cột điện hôm nào tôi vẫn vẽ bậy. Một giọt mưa rơi, hai giọt, ba giọt, bốn giọt, năm giọt, và vô số giọt rơi, trời đã mưa, tôi vẫn đứng dưới cột điện đấy, mắt nhìn thẳng vào bầu trời tăm tối kia, nước mắt nước mưa trộn lẫn vào nhau, đã mặn rồi nay còn mặn hơn. Tôi cắn chặt môi tôi, chân tôi vẫn đứng một cách hùng dũng, tay tôi từ từ cởi nút kéo quần ra, lôi thằng em út ra và xả hết, xả những nổi niềm oan ức, nổi tức giận, buồn bã của tôi. Ngay giây phút này tôi đã nhận ra rằng : "Tao thề với những giọt mưa kia, tao sẽ không bao giờ nghĩa hiệp nữa, tao sẽ trở thành thằng khốn nạn !". Mặc cho trời gầm thét, mặc cho ông trưởng xóm cầm gậy đang chạy ra, mặc cho cây cột đứng yên nhìn tôi, tôi nhoẻn miệng cười và đái một cách thõa mãn.
HỒI 2 : gặp gỡ
+++++ EXIT +++++
Home
Forum
GMAIL:
Satnhan10a4@gmail.com
Phone:
01684281595
Chia sẻ cho bạn bè
Facebook
Twitter
Link :
http://yeuwapviet.wapamp.com , cung cấp nhiều tiện ích giải trí cho bạn
Bbcode:
[url="http://yeuwapviet.wapamp.com]YÊU WAP VIỆT[/url]
I
☆
U
(
`
'
·
.
¸
(
`
'
·
.
¸
*
¤
*
¸
.
·
'
´
)
¸
.
·
'
´
)
(
»
°
☆
f
o
r
-
e
v
e
r
☆
°
«
)
°
¶
-
¶
ä
p
y
a
n
d
¶
-
¶
ä
p
y
°
☆
°
。
。
☆
°
。
。
°
☆
1112211
Log in
Pair of Vintage Old School Fru