XtGem Forum catalog
hình ảnh
khang.dinh.dang.cap.wap.viet
Hi Mozilla/5.0
Lưu ý : Bạn có thể truy cập website qua điạ chỉ gốc Yeuwapvie.wapamp.com hoặc điạ chỉ tên miền phụ như
Yeuwapviet.tk , Yeuwapviet.no1.vn , Yeuwapviet.kute.vn
...
Tải Uc web để trình duyệt tốt hơn
[tải về] [hứơng dẫn]
¤ Soc bay Imedia [PM]
¤ Clan luckystar [QC]
¤ Bạn có 1Tin Nhắn Mới
HỒI 9 : Lớp 10
Hồi 9 : Lớp 10
Rồi hè cũng qua, tôi ngày càng
thông minh, đẹp trai, tài giỏi,
phong độ và đào hoa. Các bạn
đồng trang lứa với tôi dĩ nhiên
cũng phát triển về mặt tinh
thần và thể chất, nhưng trong
mắt tôi, bọn nó chỉ là bọn lóc
chóc ngu si như ngày nào mà
thôi. Nói thế thôi chứ cách suy
nghĩ và nhìn nhận sự việc của
tôi cũng trưởng thành nhiều
hơn rồi, nhưng duy nhất định
nghĩa hai chữ “đàn bà” trong
tôi không thay đổi.
Khác với lớp 9, các bạn trai ngu
học rất hay ăn ghen tức ở với
tôi. Nhưng giờ đây, các bạn ấy
sau trăm ngày ngu triền miên
đã bổng dưng thông minh đột
xuất, các bạn ấy đã hiểu được
tôi là một bầu trời xanh và
chúng nó chỉ là vài con kiến lang
thang đi lạc giữa chốn đông
người. Chúng ngày càng nhìn
tôi với ánh mắt đầy ngưỡng
mộ, tôi tốt về mọi mặt: Học, thể
thao, Game Online và độ đào
hoa tôi đều thuộc ngưỡng thần
thánh. Lúc này, ngoài phái nữ,
tôi còn là Idol của phái nam và
phái chưa xác định của khối.
Lớp tôi là 10a2, thuộc lớp
chuyên của trường. Bảo chuyên
thế thôi, chứ với tôi, ba cái vụ
học hành này chỉ là chuyện nhỏ,
quơ tay phát là chuyện gì cũng
xong. Thế mà các bạn trai, bạn
gái ngu si thiễu năng lớp tôi
suốt ngày than vãn bảo học
khó, nhiều khi tôi vằn lòng tự
hỏi tại sao các bạn ấy lại được
vào cái lớp gọi là lớp chuyên
của trường ? Nói chứ lớp tôi
cũng có một ngôi sao sáng khác
ngoài tôi, một cô gái học cũng
rất giỏi, em ấy tên Huệ, dáng
người thon thả, khuôn mặt khả
ái lại rất thông minh và hiền
lành nhưng tiếc là cũng chỉ
đáng để tôi nhìn nửa con mắt
sắt lạnh của tôi thôi. Giờ học
hay giờ nghỉ, các cháu trai từ
khắp nơi của khối 10 tập trung
về lớp tôi, bâu em Huệ như ruồi
bâu cứt ấy.
“Bài abc này có xyz nên làm
sao ?”
“Chủ Nhật đi với bọn này lên
abc chơi không ?”
“Huệ thích ăn gì ?”
Abc….xyz…
“Bố mẹ Huệ tên gì ?”
“Huệ thích mặc quần màu gì ?”
“Đi tắm cởi áo hay cởi quần
trước ?”
Xyz…abc…
Các cháu có khả năng đặt mọi
câu hỏi bất kể hợp hay nghịch
lý chỉ để bắt chuyện với em
Huệ, có cả những câu hỏi vô học
của những cháu đốn mạt lợi
dụng đám đông mà phát biểu.
Tất cả tạo nên một khung cảnh
kinh tởm giữa một con bò cái
và một bầy bò đực.
Em Huệ làm sao mà chịu nổi,
nhiều lúc em ấy còn khóc lên để
thầy cô phải vào giải tán đám
đông, thế mà bọn mặt gạch vẫn
cố mà lết vào tán tỉnh. Như tôi
có phải hay ? Hể có em nào có ý
định làm quen kiểu thân mật
với tôi là tôi mỉm cười và tặng
em ấy :
“Mình mệt, bạn cút cho mình
nhờ”
Gái thì dĩ nhiên có tự trọng thần
thánh, một lần đuổi là ngàn năm
không đụng, cơ mà dĩ nhiên
cũng có một số cô có mặt xi
măng, cứ thích cù nhây với loại
này thì tôi chửi thẳng vào mặt
và nguy hiểm hơn cũng có một
số cô có máu kinh trên mặt, nói
tắt là máu mặt bị tôi đuổi là kêu
giang hồ lớp khác sang xử tôi.
Tôi đâu phải loại dễ ăn hiếp, nếu
tôi cảm nhận được sự nguy
hiểm xung quanh trong phạm
vi bán kính 100 mét tôi sẽ…trốn
hoặc bám đít thầy cô.
Khác với bọn con gái hồi lớp 9
si mê tôi một cách ngu muội, có
bị phũ tới đâu thì vẫn ráng bám
đít tôi nhưng bọn lớp 10 thì
phũ một lần là đủ, các bạn ấy sẽ
chuyển sang yêu đơn phương
và trả tôi sự bình an.
Vào một buổi học nóng nực của
khí trời miền Nam, tôi khó mà
tập trung được khi phải đối
mặt với cái nắng nóng và cái
quạt trần hơn trăm năm tuổi
trong cái lớp chuyên này. Tới
tiết Thể Dục, tôi mệt mỏi khởi
động, nhìn cái ánh mắt dâm dê
vô độ hướng tới các bạn nữ
sinh tuổi mới lớn của ông thầy
mà làm tôi kinh tởm, mất hết cả
hứng học. Hôm nay kiểm tra
nhảy xa, ông thầy sẽ chia nhóm
ra, mổi nhóm hai người, điểm
của hai người sẽ cộng lại chia
đôi ra số điểm chính thức của
hai người.
“Kiểm tra như này sẽ tăng tính
đoàn kết của các em, người này
cố gắng vì người kia, thế nên
mong các em cố gắng hết sức…
abc…xyz”
Ngu học ! Lỡ một thằng điểm
10 và thằng kia điểm 0 thì cái
mà ông gọi là tính đoàn kết nó
sẽ thành ra như thế nào ? Xung
quanh, các bạn gái ngại ngùng
đi tới hướng tôi và ngượng
ngùng nhìn xuống đất như thể
muốn tôi chung đội. Cũng dễ
hiểu, gì chứ tôi nhảy xa thuộc
dạng thần thánh rồi. Một luồn
điện từ đâu chạy ngang tôi, để
ý thì thấy ông thầy đang nhìn
tôi với ánh mắt ghen tuông đầy
khát máu còn phía bên kia thì
em Huệ vẫn bị đám con trai ngu
học vây quanh và bô bô xin
ông thầy được chung đội với
em ấy. Tôi thì thế nào cũng
được, chung đội với ai cũng
thế, tôi cũng đạt điểm tốt thôi.
“Thành, Huệ một đội”
Ục ! Tôi sặc hơi phát. Ánh mắt
sát khí từ phía con trai và giọng
cười ngu mà tỏ vẻ nguy hiểm
của ông thầy đều đổ về tôi. Bất
lực, ngậm ngùi tôi kiếm cái cột
tôi hay ngồi vào tiết thể dục
nguy hiểm này, nhìn bọn bạn
đồng trang lứa với tôi loi choi
lóc chóc nhảy nhót phản đối.
Thôi tôi kệ, không việc gì phải
xoắn. Từ đâu đó tôi nghe mùi
hương thoang thoảng, ngọt lịm
dịu dàng nhưng kinh tởm của
những cô gái mới lớn. Huệ nó lại
chổ tôi ngồi, nghẹn ngào em
ngại ngùng nói:
“Mình…nhảy kém lắm, có gì xin
lỗi Thành nha”
Đành thôi, chuyện gì tới nó tới,
ý thầy là ý thánh.
“Không sao”
Huệ nó bổng nhìn tôi bằng ánh
mắt kinh dị như của bao cô gái
khác. Kinh tởm trước ánh mắt
ngu si ấy, tôi trả lại :
“Nhìn cái đếch gì ? Đi chổ khác”
Nhỏ ú ớ không nói nên lời, mặt
đầy thất vọng đi chổ khác.
Sau khi đã phân chia nhóm
xong, tôi và Huệ nhảy đầu tiên,
các cháu khác im lặng ngồi nhìn
chúng tôi, đâu đó ánh mắt
ngưỡng mộ và đầy rẫy những
ánh mắt ghen tức. Tôi lạ gì
những ánh mắt ngu học ấy,
quen rồi. Tôi mặc kệ ! Đứng trên
vạch chuẩn bị nhảy thì…
“Huệ lên nhảy trước đi em”
Cái mồm từ con dê già phát ra
làm tôi rợn người và khinh bỉ.
Thôi đành, lùi lại cho Huệ nó lên
nhảy trước. Nhỏ ngượng ngùng
trước bao ánh mắt nhìn nhỏ,
lúng túng không nói nên lời,
nhỏ cố hết sức nhảy.
“Bịch”
Quả đáp cánh khá là ảo, nhỏ té
rất điệu nghệ, bao nhiêu tiếng
cười vô cảm đều lao tới nhỏ.
Khác với thường ngày, Huệ
không quan tâm tới những
tiếng cười nhạt nhẽo vô học ấy,
nhỏ cười ngại rồi đi lùi lại tới cái
cột và ngồi xuống. Sao qua mắt
được tôi, tôi đã phát hiện một
điều gì đấy…
“4 Điểm !”
Ông thầy quát.
Chậc, no mercy à. Tới lượt tôi,
như thường lệ, tôi vẫn giữ
phong độ của một Idol.
“Ờ…9 Điểm”
Tôi từ tốn bước tới chổ Huệ,
mắt nhỏ rưng rưng như muốn
khóc. Tôi đá vào chân nhỏ và
bảo :
“Đi !”
Nhỏ từ trên trời rơi xuống, giật
mình lúng túng.
“Đi…đâu ?”
“Rách quần thì đi vá quần chứ
đi đâu ?”
Mặt nhỏ bổng đỏ lên, nhìn đi
chổ khác. Mặt tôi không nghiêm
nghị, không chê cười, không
khinh miệt, chỉ duy nhất một cái
sắc lạnh lùng vô bờ bến. Nhỏ
nhìn tôi, đứng dậy, tay che lại
cái chổ rách ấy. Chậc, tôi đoán
được là rách quần, nhưng đâu
ngờ rách ở mông, nhỏ không
dám đi một mình cũng phải. Tôi
hô lên :
“Em dắt Huệ lên y tế, bạn ấy bị
mệt”
Ông thầy như không quan tâm,
bơ tôi. Tôi mặc kệ, tôi dắt nhỏ
tới phòng lao công, ở đây có
những con chị em gái tốt bụng
hay rủ tôi đi nhậu và thường
lấy may vá làm thú vui tao nhã
khi rảnh. Hiện có chị Lan đang
nghỉ mệt ở trong, tôi hô lớn lên :
“Chị Lan ! Em này nó bị rách
quần ở ĐÍT này, chị giúp nó nhé”
Huệ nó đỏ mặt lên, níu lấy bàn
tay tôi như đứa trẻ lần đầu cắp
sách tới trường. Tôi cười nhẹ,
giải trí tốt đấy chứ. Nhỏ
ngượng ngùng ú ớ, có cố gắng
cũng chả nói được gì.
“Bố khỉ thằng khốn, sao mày lại
nói lớn thế, làm em nó ngại sắp
chết rồi kìa”
Tôi cười nhẹ, bổng nhỏ báu bàn
tay tôi, gì chứ “trảo” của đàn bà
là vũ khí chết người đấy. Tôi
gạt tay ra.
“Cái đệch !”
Tôi đẩy nhỏ vào cho chị Lan giải
quyết, lạnh lùng tôi quay lưng
đi xuống dưới sân…Nhỏ bổng
chạy ra kêu :
“Thành !”
1
Tweet Thích 0
L

..Mối tình mới lại bắt đầu ...HẾT.rảnh viết tiếp cho ae yeuwap xem
+++++ EXIT +++++
GMAIL:Satnhan10a4@gmail.com
Phone:01684281595
Chia sẻ cho bạn bè

Facebook Twitter
Link :
Bbcode:
IU (`'·.¸(`'·.¸*¤*¸.·'´)¸.·'´) (»°for-ever°«) °-äpy and -äpy° °°° 1111190