Teya Salat
hình ảnh
khang.dinh.dang.cap.wap.viet
Hi Mozilla/5.0
Lưu ý : Bạn có thể truy cập website qua điạ chỉ gốc Yeuwapvie.wapamp.com hoặc điạ chỉ tên miền phụ như
Yeuwapviet.tk , Yeuwapviet.no1.vn , Yeuwapviet.kute.vn
...
Tải Uc web để trình duyệt tốt hơn
[tải về] [hứơng dẫn]
¤ Soc bay Imedia [PM]
¤ Clan luckystar [QC]
¤ Bạn có 1Tin Nhắn Mới
HỒI 4 : Chợ
Hồi 4 : Chợ Hôm nay là Chủ Nhật, cái ngày đáng lẻ ra tôi phải nằm trên giường phè rốn lên trần để thỏa mãn cái lưng cực nhọc suốt tuần qua thì tôi lại phải xách cái mông đi chợ cho me. Tôi là một thằng con có hiếu mà, dù là lòng ấm ức gào thét nhưng tôi cũng đặt lên mặt một nụ cười trìu mến đồng ý để vui lòng mẹ. Nói thế chứ chợ nó cũng có cái vui của nó, ngẩn mặt lên thì thấy ông mặt trời tỏa một luồn sáng an lành và nóng vê cê lờ lên đầu, nhìn xuống đất thì ẩm ướt, tanh mùi cá, mùi thịt, lâu lâu có cả mùi băng vệ sinh, liếc qua trái thì vài ba bà bán thịt ưởn ngực rống : “Thịt em ngon lắm này anh ơi, chị ơi !” hoặc “Mua thịt em này, thịt em ngon lắm !” liếc qua phải thì thấy cơ số người bán hoa quả “Chuối lày ! Ăn chuối đi em ơi !” quả đúng như cái nơi người ta thường hay gọi, cái chợ ! Người hầm hực bước đi mua những thứ mẹ dặn, trời đếch gì mà nóng thế không biết. -“Thành !” Một âm thanh đi xuyên cái lỗ tai nhạy bén như tai mèo của tôi, tôi nhận biết được ngay là giọng gái, âm thanh tuy nhỏ nhưng có vẻ ở gần và giọng tôi nghe có vẻ quen thuộc. Có khả năng là người quen đang gọi, tôi…cất bước đi nhanh. Đi được một lúc thì tôi quay lại, tim lại đứng vài giây, một luồn điện đi từ hậu môn qua xương sống lên đỉnh đầu, một cảm giác quen thuộc. Vâng ! Con quỷ ngồi kế tôi, nó ám tôi từ bao giờ thế này. Trông nhỏ có vẻ mệt, mồm thở hổn hển như những bố vừa lần đầu tập tạ, tôi biết là cô ta chạy theo tôi, cô ta muốn gì chứ nhỉ ? Trước hết, là một người lịch sự, tôi cười nhẹ và móc bịch khăn tay trong túi ra cho nhỏ lau đi những giọt mồ hôi kinh tởm và bốc mùi đặc trưng trộn lẫn với mùi gái mới lớn. -“Thành phải không ?” Mắt nhắm mắt mở vì mệt nhìn tôi hỏi. -“Ừ, bạn…” Bỏ con mẹ, mình đâu biết tên nhỏ ấy, học chung được hai ngày rồi mà vẫn không biết tên, ngồi kế nữa chứ, tôi vừa thầm phục mình vừa suy nghĩ cách đối phó. Nhỏ nhìn tôi với con mắt “tao để dép trong bụng mày đấy” và nói. -“Trang này !” Nhỏ nói một cách có vẻ khá tức tối. Cơ mà tôi biết tên nó làm gì ? Tôi cần lắm chắc ? Tự nhiên ám bố mày rồi tức tối vì thằng này không biết tên mày. Tôi cười ngại, tỏ trên khuôn mặt có tí lúng túng. -“Hị ! Mình xin lỗi, tại bất ngờ quá mình không nhớ được tên bạn” Nói xong thì tôi mỉm cười trong bụng, hiễn nhiên đây là câu nói dối mà ai cũng phải biết được, bất ngờ thì liên quan gì tới nhớ tên ? Nhỏ chắc sẽ ức chế và để tôi yên nhanh thôi, đang mỉm cười trong bụng khâm phục mình thông minh thì nhỏ nhìn tôi với một đôi mắt có in chữ “TIN” rất to. -“Không sao đâu, mà Thành đang đi chợ à ?” Bàng hoàng trước sự ngu dốt vượt mức quy định của nhỏ nhưng tôi lại lấy lại sự điềm tĩnh vốn có trong con người của mình và “ừ” phát. -“Con trai tuổi này mà đi chợ cũng giỏi qua ha ?” Không không, cái tôi muốn là cô cút khỏi mắt tôi đi, không phải là ú ớ bắt chuyện với tôi, đang suy nghĩ cách đuổi nhỏ một cách lịch sự để không mất cái thể diện tuyệt đối của tôi thì nhỏ hỏi. -“Chiều nay có rảnh không ? Đi uống nước với mình, ở nhà chán lắm !” À há ! Cuộc nói chuyện cuối cùng cũng đi tới cái kết thúc, tôi chỉ cần nói không là nhỏ biến khỏi mắt tôi thôi ! Tôi nở một nụ cười trìu mến, nhẹ nhàng, ấm áp mà quyến rũ của tôi và bảo. -“Không !” Nhỏ nhìn hơi thất vọng và quay ngược lại hỏi : -“Sao thế ? Thầy không giao bài về nhà và lại là Chủ Nhật nữa.” Tôi có tí ức chế, đã bảo không rồi cứ thích cù nhây là thế quái nào ? -“Chuyện gia đình” Tới đây là chắc chắn nhỏ sẽ bỏ cuộc và xách cái mông đi chổ khác. -“Là chuyện gì ? Chuyện gì ? Bạn bè với nhau cả nói nghe với !” Ngay giây phút này, tôi đã đạt cảnh giới thượng thừa, máu dồn lên não, khí tụ hậu môn, gân nổi trên mắt. Khác hẵn với cái ngày đầu tiên của nhỏ, tôi cứ ngỡ nhỏ nhút nhát, ít nói. Tôi liền xài sách “Tam thập lục kế, tẩu vi thượng sách” quay lưng một cách lạnh lùng nhưng nhã nhặn như phong thái thường ngày của tôi, trả cho nhỏ một nửa con mắt khát máu và lê bước đi. Cơ mà thế cũng chưa thoát, nhỏ cứ bám theo tôi hỏi tới. Tôi chưa bao giờ gặp một dạng con gái không có một tí tự trọng như này, “tay quay mãi cũng bắn” tôi đành xuống nước nhận lời đi uống nước với nhỏ. Nhỏ cho tôi một cái địa chỉ và biến mất ngay khỏi mắt tôi, tôi đứng yên nhìn cái bóng thướt tha chạy khỏi tầm tay tôi, mắt tôi rưng rưng có vẻ như muốn khóc, tim tôi thất vọng và hối hận…sao mình không đồng ý ngay tưđầu để nó cút khỏi
mình sớm nhỉ ?? Tôi hối hận !

HỒI 5 : Cafe
+++++ EXIT +++++
GMAIL:Satnhan10a4@gmail.com
Phone:01684281595
Chia sẻ cho bạn bè

Facebook Twitter
Link :
Bbcode:
IU (`'·.¸(`'·.¸*¤*¸.·'´)¸.·'´) (»°for-ever°«) °-äpy and -äpy° °°° 1111208